Nương Tử, Vi Phu Chịu Thua Rồi
Chương 31: Ngay cả cái tên cũng nổi như thế (7)
“ Không có khả năng!”
“ Làm sao có thể!”
Mọi người sợ hãi kêu liên tục, không thể tin trên thế gian này có người thờ ơ đối với mị lực của hoàng đế bọn họ.
“ Khụ, là thật, ta thích loại hình đại hiệp”
“ Loại hình đại hiệp?”
“Đúng vậy, kỳ thật không cần võ công cao cường, chính là quyền cước phải kha khá”
Kỳ thật không phải nàng vô cảm đối với gương mặt mỹ nam yêu nghiệt kia, chính là hắn có vẻ như “ yếu đuối” vô năng.
Nam nhân so với nữ nhân nên cường tráng một tí………
Ở phương diện này thì nàng rất truyền thống.
Tất cả mọi người nghe được đều rất sửng sốt.
Võ công cao cường?
Tiêu chuẩn của nàng, hoàng thượng được xem như đại hiệp của đại hiệp nha!
Có phải hay không nàng đang hiểu nhầm à?
Mọi người nhìn nhau vài lần, cùng chung một suy nghĩ.
Chủ tử của bọn họ là Vương gia nhỏ, hoàng thượng lại hiểu rõ nhất tiểu Vương gia, cho nên bọn họ cũng được coi là những người thân cận với hoàng thượng nhất.
Hiện tại thật vất vả tìm được người không sợ hoàng thượng, như vậy đỡ phải đẩy đi đẩy lại để là người đại diện nói chuyện với hoàng thượng, thật là chuyện tốt!
Có hiểu lầm à?
Vậy thì cứ như thế hiểu lầm đi.
Bọn họ cũng là vì muốn tốt cho nàng thôi……
Bằng không thì khi hoàng thượng dùng hai mắt liếc nàng thì nàng đã biểu lộ ra mặt rồi.
Hạ Noãn Ngôn phát hiện ra được suy nghĩ của bọn họ, tâm tình đang rất tốt được bọn họ đưa về phủ của tiểu Vương gia là Vinh Ninh điện.
Mỹ nam hoàng đế giao cho nàng nhiệm vụ là chăm sóc tiểu Vương gia, kỳ thật nàng cùng tiểu Vương gia ở chung một chỗ với nhau là như thế.
“ Oa, thỏ tỷ tỷ….”
Mặc kệ ở lúc nào chỗ nào, tiểu Vương gia thấy nàng là sẽ nói ra một câu đó, sau đó xoay người chạy đến.
Lần đầu tiên nàng còn tưởng hắn nhận nhầm người, sau mới biết được, là vì lần đầu gặp nàng bị trậc chân, bước đi rất dồi dào sức sống, cho nên tiểu Vương gia gọi nàng như vậy.
Hóa ra vừa gặp nàng liền sợ chạy đi.
…….. Này, nàng dường như làm cho tiểu bằng hữu thích ăn dâu tây điên đảo bây giờ mang nặng một bóng ma tâm lý.
Hạ Noãn Ngôn rất muốn một lần nói ra “ chân tướng”, thu hồi hình tượng một tiểu chính thái, bất quá bị mọi người kéo lại.