Nạp Thiếp Ký I
Chương 55: Kiểm nghiệm
Dương Thu Trì lấy hai cái thùng các tông còn lại mở ra xem, trong đó có bộ sạc cùng pin năng lượng mặt trời và bình ắc quy. Đây vốn là thứ dự tính sẳn khi đến địa khu A Lý Tây Tạng nhất định thường xuyên đi ra ngoài khám sát hiện trường, nên mới đặc biệt mang dùng trước rồi cung cấp cho họ. Nhìn thấy thứ này, Dương Thu Trì yên tâm đi rất nhiều, chí ít thì máy tính xách tay cũng không cần phải lo không có điện xài nữa.
Trong máy tính của hắn không những có những có đồ hình phân tích mà hắn khó khăn lắm mới sưu tầm được, mà còn có những phần mềm cực kỳ quan trọng cho ngành pháp y, ví dụ như phần mềm phân tích và so sánh dấu vân tay, hay phần mềm mô phỏng, khôi phục chân dung và hình dạng đầu người.
Thùng các tông còn lại có một hòm chứa các dụng cụ chuyên dùng cho việc khám nghiệm hiện trường. Vừa nhìn thấy thứ này, tâm trạng căng thẳng của Dương Thu Trì tức thời giản ra.
Thùng công cụ khám nghiệm vật chứng chuyên dùng cho pháp y này có thể coi là bảo bối của hắn. Tuy thể tích của nó nhỏ, nhưng có chứa đủ các thiết bị khám sát pháp y và thuốc thử, bao gồm kính hiển vi mini, bàn chảy làm sạch và lấy dấu vân tay, băng từ ghi âm, dao phẫu thuật, châm lấy mẫu máu, kính pha ly lõm hai mặt, kính lúp cùng các thiết bị gắp giữ vật chứng pháp y nhỏ, phấn huỳnh quang hiện vân và chỉ tay, thuốc kiểm nghiệm nhóm máu ABO(*), huyết thanh tiêu chuẩn, thuốc kiểm nghiệm vệt máu đã khô cũ cùng các loại thuốc và phấn kiểm nghiệm khác. Có những thứ này, những kiểm nghiệm pháp y thông thường không còn là vấn đề nữa. Chỉ có điều, những thứ này đều cần dùng điện.
Xem ra, những thứ bị tảng đá to kia ép nhẹp chủ yếu là nguyên bộ thiết bị DNA (**), bao gồm cả dụng cụ rút mẫu DNA, dụng cụ khuyếch đại PCR (***), dụng cụ phân tích tế bào 310 và hơn mấy chục loại dụng cụ phân tích khác nữa. Nhưng mà, cho dù các thiết bị này không hư hại, mang được về cũng không dùng được vào việc gì, bỡi vì mấy tấm pin năng lượng mặt trời của hắn chẳng đủ dùng cho một cú nhá điện khởi động của những thiết bị này.
Mất đi những thiết bị xét nghiệm DNA, Dương Thu Trì ít nhiều gì cũng có chút thất vọng. Một pháp y giỏi mà không có thiết bị DNA thì giống như bị chặt đứt mất một cánh tay, cho dù không phải là mất tất cả. Chiếc tạp xa bị tan nát rồi, nếu không, chỉ cần một mình cái xe đó, cũng có thể khiến Minh triều tiến nhập vào thời đại động cơ hơi nước. Bây giờ thì cái mộng đó của hắn đã tan thành mây khói.
Than thở xong rồi, cần phải làm để sống thôi! Dương Thu Trì quyết định kiểm tra trước cọng tóc trong cái nón rơm kia. Nếu có thể phán đoán được đặc trưng giới tính của người có sợi tóc này, sẽ giảm bớt phân nửa công việc của cẩm y vệ. Nói cho dễ nghe một chút, thì là làm giảm bớt khả năng ảnh hưởng đến dân tình, đồng thời cũng giảm luôn hoạt động động chạm tới chùa chiền thần phật.
Dương Thu Trì lấy cái mũ rơm đặt ở trên bàn, cẩn thận gấp mẫu tóc ra, lấy chút nhân tế bào ở phần chân cọng tóc (****), tiến hành kiểm tra lượng nhiễm sắc thể Y so với nhiễm sắc thể X, phát hiện đây là một cọng tóc trên đầu của người nam. Hạn mục kiểm tra này có thể giúp Dương Thu Trì báo với Mã Độ rằng: khỏi cần bắt ni cô làm gì nữa, chỉ cần bắt hòa thượng là đủ.
Những bước kiểm tra tiếp theo hơi phiền phức một chút, nhưng vô cùng trọng yếu, đó là có thể xác định được Ân Đức có phải là hung thủ hay không. Liên quan đến vấn đề này, cần phải giám định ba vật chứng chủ yếu: một là nội dung mẫu lấy được từ âm đ*o của Bạch Tiểu Muội đã chết, hai là chút da thừa còn dính lại dưới móng tay nàng, và ba là dấu răng cắn trên đầu nhũ hoa bên trái của Bạch Tiểu Muội.
Dấu răng trên đầu v* của Bạch Tiểu Muội trước mắt là chứng cứ quan trọng nhất trong ba thứ, bởi vì hắn đã mất thiết bị kiểm tra DNA, thành thử không có cách gì kiểm nghiệm chất dịch trắng thu được trong âm đ*o và lớp da rách trên đầu ngón tay do nàng cào, chỉ có thể kiểm tra được nhóm máu ABO mà thôi. Tuy nhiên, kết quả kiểm tra nhóm máu chỉ có ý nghĩa loại trừ đối tượng phạm tội, chứ không thể dùng như một chứng cứ phạm tội được.
Trong khi đó, dấu răng của con người cũng giống như vân tay vậy, có thể dùng làm chứng cứ để nhận định sự trùng khớp lẫn nhau. Do hàm răng có hình dáng, độ to nhỏ, khe hở, vị trí sắp xếp và vòm cung không thể nào hoàn toàn giống nhau ở hai người khác nhau. Và khoa học ở thời hiện đại cũng chưa phát hiện có hai người có dấu răng hoàn toàn giống nhau. Do đó, nó đã trở thành một trong những vật chứng có giá trị để giám định sự đồng nhất giữa dấu hiệu phạm tội và kẻ khả nghi.
Nhưng điều phiền toái chính là, dấu răng lần này là ở trên đầu v*. Theo yêu cầu vật chứng pháp y trong xã hội hiện đại, thì phải cắt nhũ hoa ngâm trong phọc môn (hóa chất để tẩm & bảo quản xác chết) bảo quản để đem ra làm bằng chứng, nhưng ở Minh triều hiển nhiên là không có cái lệ này. Một biện pháp khác, là để ở trong nơi băng giá cho đông lại, rồi dùng silicone chế ra mô hình. Biện pháp này cũng không được, một là vì không có phòng lạnh, hai là không có silicone. Do đó, biện pháp duy nhất là dùng máy chụp hình điện tử chụp lại, chế thành ảnh phim đèn chiếu, sau này khi lấy được dấu răng của người hiềm nghi thì có thể kiểm tra so sánh lại.
Hiện giờ vấn đề chủ yếu là phải lấy cho được những mẫu vật để so sánh, bao gồm huyết dịch của Hồ Tam, Ân Đức và chụp hình dấu răng của họ.
Về việc rút mẫu máu của Ân Đức không thành vấn đề nữa, vì trưa hôm qua Ân Đức bị dọa té trong liệm phòng đã bị đinh sắt ghim thủng tay. Trên đinh sắt, mặt ghế và mặt đất trong liệm phòng đều còn lưu lại máu của hắn.
Dương Thu Trì đi ra phòng chính lấy cái máy chụp hình điện tử rồi đến liệm phòng, trước hết rắc phấn lên vết máu của Ân Đức còn đọng trên mặt đất và ghế, rồi dùng tiểu đao nạo hết, lấy vải trắng bao lại, sau đó đến chụp hình dấu vết bị cắn trên đầu v* bên trái của Bạch Tiểu Muội.
Dương Thu Trì đến nhà giam lấy máu và vết răng của Hồ Tam. Khi trở về nhà, hắn so sánh dấu răng trước, thấy rõ ràng là khác biệt hoàn toàn với dấu răng trên nhũ phòng của Bạch Tiểu Muội, chứng minh dấu răng trên ngực nàng chẳng phải của Hồ Tam cắn. Do không có dấu răng của Ân Đức để tham khảo, hiện giờ hắn không có cách gì để xác định có phải là do Ân Đức cắn hay không.
Tiếp đó, Dương Thu Trì đem số phấn thấm máu của Ân Đức tiến hành kiểm tra nhóm máu, xác định được nhóm máu của Ân Đức là loại A, của Hồ Tam là loại AB.
Nhưng, khi kiểm tra tinh dịch trong âm đ*o của Bạch Tiểu Muội và lớp da trầy do móng tay quàu, hắn lại xác định được chúng thuộc nhóm máu O. Đầu chân mày của Dương Thu Trì nhăn tít lại. Làm sao có thể như thế chứ? Nhóm máu của con người suốt đời không biến đổi, điều này có thể chứng minh, tinh dịch trong âm đ*o của Bạch Tiểu Muội và lớp da bị cào kia là có cùng nhóm máu, và là của một người không liên quan gì đến Hồ Tam và Ân Đức!
Hắn đứng dậy, từ từ đi qua đi lại trong phòng, tự hỏi không biết mình kiểm tra có gì sai không.
Dương Thu Trì thực sự rất kinh ngạc, hắn không hiểu vì sao lại như vậy. Tên Ân Đức kia rõ ràng là hung thủ, nếu không, hắn không thể nào có biểu hiện thần kinh như vậy được. Mọi dấu hiệu đều chỉ rõ là Ân Đức phạm tội, trong khi kết quả kiểm nghiệm không nhất trí với nhận định này? Chẳng lẽ mình đã phán đoán điều gì sai? Dương Thu Trì không tin vào điểm này, bởi vì hắn rất tự tin ở bản thân, trong quá khứ đôi khi cũng có vài chuyện ngoài ý muốn, nhưng đều không vượt khỏi ý liệu của hắn, nhưng lần này vì sao lại khác biệt như vậy? Hắn không rõ.
Có thể, quá trình kiểm nghiệm vừa rồi có vấn đề. Hắn bèn thử lại lần nữa, nhưng kết quả vẫn y như vậy.
Đầu mày của Dương Thu Trì giờ đã nhíu tít lại, hắn không dám tin kết quả này, nó so với trực giác của hắn không phù hợp tí nào. Nhưng hắn không tìm được nguyên nhân, nhưng mà, hắn tin là quá trình kiểm nghiệm của mình đã chính xác, còn vì sao xuất hiện kết quả này, thì hắn hoàn toàn không rõ.
Dương Thu Trì thu thập toàn bộ kính hiển vi và những khí tài thử nghiệm khác vào trong rương, xếp cây súng ngắn, cây đao quân dụng và băng đạn vào trong đó, đem rương xếp vào trong tủ nhôm, dùng một tấm vải bố màu đen lớn che nó lại.
Những thứ này không thể để người khác biết, nếu không không thể nào giải thích rõ được. Kết quả kiểm nghiệm cũng không thể dùng làm chứng cứ buộc tội, bỡi vì người ở Minh triều không thể tin vào mấy cái thứ lằng nhằng về nhóm máu ấy. Cần phải dùng những chứng cứ mà họ đã quen dùng đến chứng minh kẻ ấy là phạm tội, mấy bức ảnh cũng không thể đưa ra, nếu không không chừng hắn bị cho là yêu quái, bị đưa lên giàn hỏa thiêu chết thì thực oan uổng.
Thu thập xong đâu đấy, Dương Thu Trì đóng kín phòng lại, dặn dò Dương mẫu và Phùng Tiểu Tuyết vài lời rồi ra khỏi cửa. Trên đường đi, hắn cứ một mực suy nghĩ về kết quả kiểm nghiệm vừa rồi. Thì ra, vụ án này không hề đơn giản, mức độ rắc rối vượt hẳn so với những gì hắn nghĩ.
Chú thích:
(*) Nhóm máu ABO: Là thuật ngữ chuyên chỉ nhóm máu ở người. Ở mỗi người đều có các gen quy định nhóm máu. Nhóm máu này phân biệt bỡi sự xuất hiện các kháng sinh trong hồng huyết cầu. Theo đó, mỗi người chỉ có những kháng sinh (antigen) A, hoặc B, hoặc cả A và B, hoặc không có kháng sinh A hay B nào cả (nhóm máu này được gọi là O, tức không có A hay B). Như vậy có tất cả 4 nhóm máu: A, B, AB và O.
Người thuộc nhóm máu nào đó thì có kháng sinh chống lại nhóm máu kia. Thí dụ: Người thuộc nhóm máu A thì có kháng sinh chống lại máu nhóm B. Người thuộc nhóm AB thì không có kháng sinh chống lại A và B. Người thuộc nhóm O thì có kháng sinh chống lại cả A và B. Vì thế mà khi truyền máu, cần truyền máu cùng nhóm hoặc nhóm máu không bị kháng sinh chống lại (ví dụ AB có thể nhận máu A, B, hoặc O – AB gọi là nhóm chuyên nhận; O chỉ có thể nhận máu O, phản ứng với bất kỳ nhóm nào khác (nhóm chuyên cho), A có thể nhận máu A hoặc O. B có thể nhận B hoặc O)
Kháng sinh ABO trong máu được di truyền từ cả hai người mẹ và người cha. Người thuộc nhóm máu A thì thể có một nhiễm thể (gene) A hoặc hai nhiễm thể A. Viết tắc thì là AO hoặc AA (AO hay AA đêu thuộc nhóm A) Người thuộc nhóm máu B thì là: BO hoặc BB. Người thuộc nhóm AB thì là AB. Người thuộc nhóm O thì là OO (tức không có gene A hay B).
Xem thêm ở đây: http://en.wikipedia.org/wiki/ABO_blood_group_system
(**): DNA là gì? DNA là chữ viết tắt theo thuật ngữ tiếng Anh DeoxyriboNucleic Acid, là một phân tử nucleic acid mang thông tin di truyền mã hóa cho hoạt động sinh trưởng và phát triển của các dạng sống, bao gồm cả virus. DNA thường được coi là vật liệu di truyền ở cấp độ phân tử tham gia quyết định các tính trạng. Trong quá trình sinh sản, phân tử DNA được nhân đôi và truyền cho thế hệ sau.
Trong những tế bào sinh vật nhân thật karyote), DNA nằm trong nhân tế bào trong khi ở các tế bào vi khuẩn hay các prokaryote khác (archae), DNA không được màng nhân bao bọc, vẫn nằm trong tế bào chất. Ở những bào quan sản sinh năng lượng như lục lạp và ty thể, cũng như ở nhiều loại virus cũng mang những phân tử DNA đặc thù.
DNA có thể được hiểu một cách đơn giản là nơi chứa mọi thông tin chỉ dẫn cần thiết để tạo nên các đặc tính sự sống của mỗi sinh vật;
Mỗi phân tử DNA bao gồm các vùng chứa các gene cấu trúc, những vùng điều hòa biểu hiện gene, và những vùng không mang chức năng, hoặc có thể khoa học hiện nay chưa biết rõ gọi là junk DNA;
Cấu trúc phân tử DNA được cấu thành gồm 2 chuỗi có thành phần bổ sung cho nhau từ đầu đến cuối. Hai chuỗi này được giữ vững cấu trúc bằng những liên kết hoá học. Các liên kết này khi bị cắt sẽ làm phân tử DNA tách tời 2 chuỗi tương tự như khi ta kéo chiếc phéc mơ tuya;
Về mặt hoá học, các DNA được cấu thành từ những viên gạch, gọi là nucleotide,viết tắt là Nu.Do các Nu chi khác nhau ở base (1Nu = 1 Desoxyribose + 1 phosphate + 1 base),nên tên gọi của Nu cũng là tên của base mà nó mang.Chỉ có 4 loại gạch cơ bản là A, T, C, và G;
Mỗi base trên 1 chuỗi chỉ có thể bắt cặp với 1 loại base nhất định trên chuỗi kia theo một quy luật chung cho mọi sinh vật. VD theo quy luật, một "A" ở chuỗi của phân tử DNA sợi kép sẽ chỉ liên kết đúng với một "T" ở chuỗi kia.(Nguyên tắc bổ sung)
Trật tự các base dọc theo chiều dài của chuỗi DNA gọi là trình tự, trình tự này rất quan trọng vì nó chính là mật mã nói lên đặc điểm hình thái của sinh vật. Tuy nhiên, vì mỗi loại base chỉ có khả năng kết hợp với 1 loại base trên sợi kia, cho nên chỉ cần trình tự base của 1 chuỗi là đã đại diện cho cả phân tử DNA.
Khi DNA tự nhân đôi, 2 chuỗi của DNA mạch kép trước tiên được tách đôi nhờ sự hỗ trợ của một số protein chuyên trách. Mỗi chuỗi DNA sau khi tách ra sẽ thực hiện việc tái tạo một chuỗi đơn mới phù hợp bằng cách mỗi base trên chuỗi gốc sẽ chọn loại base tương ứng (đang nằm tự do trong môi trường xung quanh) theo quy luật như trên. Do đó, sau khi nhân đôi, 2 phân tử DNA mới (mỗi phân tử chứa một chuỗi cũ và một chuỗi mới) đều giống hệt trình tự nhau nếu như không có đột biến xảy ra.
Đột biến hiểu đơn giản là hậu quả của những sai sót hoá học trong quá trình nhân đôi. Bằng cách nào đó, một base đã bị bỏ qua, chèn thêm, bị sao chép nhầm hay có thể chuỗi DNA bị đứt gẫy hoặc gắn với chuỗi DNA khác. Về mặt cơ bản, sự xuất hiện những đột biến này là ngẫu nhiên và xác suất rất thấp. (Theo SuBjn, http://vi.wikipedia.org/wiki/DNA)
(***) PCR: viết tắt của chữ Polymerase Chain Reaction, là kỹ thuật khuyếch đại gen ứng dụng trong kỹ thuật công nghệ sinh học. PCR được dịch ở một vài sách là "Phản ứng chuỗi trùng hợp", cũng có sách gọi là "phản ứng khuếch đại gen". PCR là một kỹ thuật phổ biến trong sinh học phân tử nhằm khuyếch đại (tạo ra nhiều bản sao) một đoạn DNA mà không cần sử dụng các sinh vật sống như E. coli hay nấm men. PCR được sử dụng trong các nghiên cứu sinh học và y học phục vụ nhiều mục đích khác nhau, như phát hiện các bệnh di truyền, nhận dạng, chẩn đoán những bệnh nhiễm trùng, tách dòng gene, và xác định huyết thống. (Nguồn: http://vi.wikipedia.org/wiki/PCR)
(****) Tuy tóc do tế bào chết tạo thành, nhưng ở chân tóc có phần tế bào sống do có các mô da, cơ và bộ phận mọc tóc tạo ra. Mỗi người trưởng thành có khoảng hơn 100.000 sợi tóc. Mỗi cọng tóc gắn với da đầu của bạn bằng một cái rễ bao quanh bởi nang chứa tế bào sắc tố để tạo cho tóc màu đen, vàng, đỏ hay nâu.